Marcus sắp được đi Paris rồi bạn ạ, được tận mắt chứng kiến kinh đô ánh sáng nơi hội tụ của những điều thanh lịch và lãng mạn nhất. Rõ ràng đây sẽ là một địa điểm mà bất cứ nếu có dịp đến với Châu Âu đều khao khát đến với Paris hay chí ít thì từ xa xa ngắm tháp Effen. Khi đang học tập và chuẩn bị hồ sơ qua Châu Âu, Cus đã đọc cuốn sách này với khao khát sẽ nhanh chân được đến đây để nhìn ngắm cho đã mắt. Cus sẽ review thật chi tiết trong những bài viết sau nhé, còn riêng với bài viết này Cus muốn nói lên những cảm nhận một Paris dưới sự mô tả của tác giả Dương Thụy.
Paris hay nước Pháp vẫn luôn được ca ngợi với những mỹ từ đẹp đẽ, được nhắc đến rất nhiều lần trong những tác phẩm bất hủ. Với tâm thế đọc để biết về Paris có gì, hào nhoáng ra sao hay lãng mạn thế nào nên mình cũng không kỳ vọng quá nhiều về một câu chuyện lãng mạn nhưng vẫn sẽ tin tưởng tác giả Dương Thụy, một người mình từng theo dõi khá nhiều tác phẩm như Oxford thương yêu, Chờ em đến San Francisco.
“Có những người tuyệt vời mà ta gặp không đúng lúc. Và có những người trở nên tuyệt vời vì ta gặp họ đúng lúc”.
– MỐI TÌNH PARIS, David Foenkinos
Cho những ai chưa từng đặt chân đến Paris đều sẽ mong chờ tác phẩm này sẽ diễn tả tháp Effei lộng lẫy, những thiên đường mua sắm như Đại lộ Champs Elýees, Le Bon Marché hay Galeries Lafayette Haussmann tại kinh đô thời trang xa hoa, choáng ngợp, khung cảnh dòng sông Seine với biết bao lãng mạn hoặc chí ít một nụ hôn kiểu Pháp nồng cháy. Nhưng tác giả đã mang đến những cảm giác khác hơn. Nó chân thật đến trần trụi. Những sự đối lập giữa một cô gái Việt Nam mơ về Pháp như một giấc mơ xa xỉ còn bên bờ ngược lại là anh chàng quý tộc Louis de Lechamps khao khát một sự bình dị và sự khẳng định bản thân. Tác phẩm không chỉ diễn tả tình yêu mà còn trong đó sự quyết liệt, đấu tranh để khẳng định tài năng. Là những âm mưu thủ đoạn để đạt được mục đích trong chốn văn phòng. Đâu đó cũng là sự bình dị, quan tâm đến từ những người thân, những đồng nghiệp qua những bức email viết vội.
Lê Quỳnh Mai là nhân vật chính cũng là nguồn cơn của mọi cảm xúc. Cô chính là đại diện cho lứa tuổi 8x- 9x. Cô có sự hiện đại, năng động, nhiệt tình, tài năng và tràn đầy sự kiêu hãnh. Mai là một cô gái châu Á chính hiệu, vùng vẫy nơi trời Tây với trái tim non nớt của tuổi trẻ. Bên cạnh đó cô được giáo dục trong một môi trường tốt để được phát huy tài năng chuyên môn nhưng kinh nghiệm sống chưa đủ đầy đã đưa cô vào những tình thế khó khăn.
Đối trọng của Mai là Tuyết Hường, là Pink Lady. Là một cô nàng cũng xuất thân như Mai, nhưng nhờ những tài năng “lanh lẹ, lả lướt”. Cô ấy là minh chứng rõ ràng người mà chúng ta sẽ thường gặp trong cuộc sống văn phòng. Đôi khi chúng ta sẽ mềm lòng khi nghe những lý do cô ấy tự biện minh cho những hành động sai vì những khó khăn trong quá khứ của gia đình. Nhưng liệu chúng ta vẫn để cho sự nham hiểm, thâm độc ấy chiếm ngự và đồng hành thì chúng là lỗi của chúng ta. Và sau đấy, cô ấy cũng phải trả giá song song đạt được mục đích như cô ấy mong muốn.
Là anh chàng Loius hoàng tử, là kẻ lãng mạn và mơ mộng nhưng lại thiếu chút thực tế và dám đấu tranh vì người con gái của mình. Có thể tình cảm anh chưa đủ lớn hoặc dưới phông nền gia đình, điều đó khiến anh trở nên nhút nhát và nhỏ bé. Là Daniel Ng, một người chỉ có thể từ xa để âm thầm giúp đỡ một người con gái mà anh yêu thích và chẳng mong cầu sự hồi đáp. Liệu điều này có đúng trong một xã hội cần sự win – win một cách sòng phẳng này. Là ông giám đốc vùng Jean – Paul, hắn ta đã đủ thận trọng và cáo già khi đối diện với một tay mơ, một cô gái tham vọng chưa đầy 30 tuổi là Lady Pink. Là bà Christine, một người quá nhân hậu và tử tế khi đối xử với một cô gái lạ cách xa, rất xa về cả tuổi đời lẫn khác biệt văn hóa. Những nhân vật cho ta thấy thực tế hơn về một cuộc sống khắc nghiệt nhưng đâu đó dưới ngòi bút của tác giả, và đã vẽ nên một gam màu nuối tiếc cho những nhân vật này vì có thể cá tính của họ nên được đồ đậm nét và cực đoan hơn.
Dương Thụy vẫn như vậy, có thể tác phẩm này không quá xuất sắc để tạo được tiếng vang lớn nhưng vẫn khiến những độc giả trung thành của cô hài lòng. Một câu chuyện tình phi biên giới vượt qua cản trở về văn hóa, ngôn ngữ và khoảng cách. Một thủ pháp đặc biệt nhờ những chiếc email qua lại để nói rõ tâm tư nhưng đôi khi hơi nhàm chán. Một chút tiếc nuối nho nhỏ làm cho Cus tự dưng buộc miệng giá như, giá như cho cái kết khác đi, giá như câu chuyện khúc khuỷu hơn một chút, giá như những nhân vật chọn cách hành động cực đoan và kiên định hơn thì có lẽ tác phẩm sẽ thêm phần khắc khoải. Điều quan trọng hơn hết, là Cus tin rằng tác phẩm này đã khiến cho Cus phải thật nhanh thât nhanh để tới Paris nhìn ngắm, lục lọi, khám phá nơi này.
Cus sẽ viết blog này đơn giản chỉ như một chuyến cuốn nhật ký ghi lại chuyến hành trình đẹp đẽ của thanh xuân. Để ngoài kia, nếu bạn đang chần chờ thì hãy tin rằng Cus đang cố gắng vươn mình lao ra thế giới không phải để chứng tỏ bản thân, chứng minh tài năng mà để thấy thế giới thật vĩ đại. Nếu bạn vẫn đang sợ sệt, lo lắng thì hãy đến đây và kể cho Cus nghe về hành trình của bạn.
1 thought on “Nhắm mắt thấy Paris – Dương Thụy”