Hành trình chinh phục tiếng Anh của Marcus bắt đầu từ một ngày quyết tâm dành dụm cố gắng gom góp tiền để đi kiếm con chữ ở thành phố Cebu. Tâm trạng lúc đi hồi hộp khó tả lắm. Vừa nôn nao, hồi hộp vì sắp được nói tiếng Anh rồi nhưng cũng hơi lo sợ vì chưa bao giờ mình rời xa Việt Nam lâu đến thế. Lại thêm những thông tin tiêu cực mà mọi người hay bàn tán về Philippines nữa chứ. Thôi kệ, cứ đi rồi sẽ tới. Ai cũng chọn việc dễ dàng thì gian khổ sẽ dành phần ai
Đọc thêm
- Bắt đầu chặng hành trình chinh phục tiếng Anh
- Marcus đã dành được học bổng Đài Loan
- Sang Châu Âu và học muôn vàn thứ hay ho
Chặng hành trình bắt đầu
Tính là sẽ học 3 tháng mà đâu có đủ tiền đâu, gom góp thế nào vừa đủ 2 tháng tròn. Nhưng may thay đúng lúc có khuyến mãi, thế là Cus được tặng thêm 2 tuần nữa là vừa tròn 10 tuần cho hành trình này. Vì biết mình đã khó khăn thế nào nên khi qua đây Cus quyết tâm học dữ lắm. Mỗi ngày học cả mười mấy tiếng đồng hồ từ 6h30 sáng tới 11 giờ đêm mà đâu có thấy mệt. Mỗi ngày lại cứ dặn mình là cố thêm xíu, một xíu nữa. Cus hổng quá thông minh nhanh nhẹn thì lấy cái cần bù đắp vào. Cus cứ nghĩ trước khi qua đây là tiếng Anh mình cũng biết sơ sơ rồi nè, cũng thi khối D, cũng làm lễ tân khách sạn bắn tiếng Anh như gió đấy chứ. Nhưng thật ra toàn tiếng có tiếng không? Đến khi tiếp xúc với các bạn quốc tế thì như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt cho tỉnh ra. “Tao thấy mày nói quá trời mà tao không hiểu mày nói gì vậy”. Lần đầu tiên một sự ngỡ ngàng ngơ ngác rồi bật ngửa trong thâm tâm dặn mình phải tự dặn là có sao đâu, mình qua đây để học mà, không biết thì cứ học tiếp thôi.
Chiến đấu với hung thần “Listening”
Trước giờ Cus sợ kỹ năng nghe lắm, hồi lúc chuẩn bị tốt nghiệp thì yêu cầu có tấm bằng Toeic mà nghe có được đâu. Lo cuống cuồng học thầy A cô B, rồi đủ thứ mọi mẹo để cầu mong sao đủ điểm ra trường. Sau này mới biết là do không nghe nhiều cái phát âm cũng vớ vẩn, sai bét lè nhè. Rồi kéo theo nói chuyện hổng ai hiểu. Vậy thì giờ bắt đầu lại vậy. Mỗi khi đến lớp thì Cus sẽ thu âm lại bài đọc trên lớp vô điện thoại vì tài liệu nội bộ không phát hành trên mạng. Tối về nghe lại và viết chính tả ra. Thề luôn là những ngày đầu, một bài nói tầm 1 phút mà 3 tiếng đồng hồ Cus tua tới tua lui cái điện thoại muốn liệt bàn phím vẫn chưa hiểu nó nói gì. Rồi khi nhìn đáp án mới tức cành hông, ủa từ vựng biết hết mà, ngữ pháp thuộc làu làu mà. Đoạn này liếc qua dịch trong chớp mắt mà sao nghe hổng được gì vậy. Muốn gục ngã lắm chứ. Thôi đành để cái tức mình ấy tối về viết lại trong cuốn sổ của riêng mình vậy.
Học phát âm như một em bé
Ôi còn lớp học phát âm mới thật sự là ám ảnh với Cus. Không thể phân biệt và phát âm đúng hai từ “see” và “She”. Ngay cả “six” và “Thank you” cũng không ngoại lệ. Khi đấy Cus học với một giáo viên mà đến giờ vẫn nhớ như in câu nói của cô ấy. “Mày đổi giáo viên đi, tao dạy mày không nổi nữa rồi. Tao cảm thấy bất lực khi dạy cho mày quá”.
Khi ấy, Cus suy sụp dữ lắm. Đàn ông trai tráng mà nước mắt ngân ngấn rồi đấy. Mình tệ đến thế sao? Liệu những sự cố gắng của mình trước giờ không đủ sao? Sự nghiêm túc, hết mình học ngày đêm vẫn không bù lại sự yếu kém này sao? Mà lúc đó học với cả 8 giáo viên khác nhau mọi người đều công nhận mình có tiến bộ mà. Đêm đấy buồn lắm! Nhưng trái đất vẫn quay và đồng hồ vẫn chạy. Thì đành tiếp tục thôi. Đường mình đã chọn thì mình phải bước tiếp. Vì chẳng ai có thể thay mình làm điều ấy cả. Khi nào bạn thấy chán nản vì những cố gắng không được đền bù chưa? Nếu Cus lúc ấy dừng lại chặng đường của mình vì nghĩ không đủ khả năng thì chẳng có ngày hôm nay để tự tin giao tiếp và nói chuyện bằng tiếng Anh cả. Nên cứ tiếp tục đi nhé.
Những thành công đầu tiên
Có những điều nho nhỏ đến một cách bất ngờ khiến Cus tin rằng sự lựa chọn của mình thật đúng đắn. Cus bắt đầu nghe được nhiều hơn, rõ ràng hiệu quả hơn. Chú ý nghe được những âm đuôi, phân biệt /s/, /sh/. Bắt đầu có thể tự tin, “Hey Siri, help me set an alarm at 6:00 AM”. Một số giáo viên, cũng như các bài kiểm tra cho thấy được sự tiến bộ từng chút một. Bắt đầu tự tin ra ngoài một mình, tự mua sắm, tự order đồ ăn. Có thể sẽ không phải là điều gì quá cao siêu nhưng bạn hãy tin Cus đi, một xíu tia nắng cũng khiến ngày mới trở nên rạng rỡ.
Trong những phần tới, Cus sẽ kể cho bạn nghe nhiều về môi trường học tập, lịch học hằng ngày cũng như một số người bạn đầu tiên mà đến giờ Cus vẫn giữ liên hệ. Vì Cus tin rằng, một ngày không xa chúng ta sẽ gặp lại ở nơi nào đó với những dự định thật mới mẻ. Rồi Cus cũng sẽ kể cho bạn nghe, hành trình kiếm việc làm và phát triển bản thân của mình tại đây như thế nào nhé.
2 thoughts on “Hành trình bước ra biển lớn từ Philippines – (Phần 2) – Chớ thấy sóng tiếng Anh mà buông cả tay chèo”